Tôi phải làm gì đây? Tiếp tục xem như chưa biết chuyện hay là nói chuyện với chồng để có hướng giải quyết.
Tôi và chồng trước khi lấy nhau đã có một tình yêu đẹp, tôi gặp anh khi cuộc đời chẳng mấy vui vẻ gì. Khi đó tôi ra trường vừa thất nghiệp lại vừa thất tình, tôi quen anh trong bữa tiệc tất niên cùng công ty. Hôm đó tôi về khá muộn nên anh ấy đã chở tôi về và cũng từ đó chúng tôi quen nhau.
Sau hơn 1 năm chúng tôi quen nhau thì cả 2 tiến đến hôn nhân, điều này làm tôi vô cùng vui sướng, kết hôn được 2 tháng thì anh chồng đã có những biểu hiện bất thường, mỗi khi lâm trận anh ấy thường hay bỏ cuộc giữ chừng làm cho tôi vô cùng hụt hẫng nhưng không biết lý do tại sao?
Tình trạng này cứ thế kéo dài thì, tôi rất lo lắng vì sợ chồng mình có đang gặp phải những vấn đề về sức khỏe sinh lý hay không? Tôi khuyên anh nên đi thăm khám bác sĩ để kiểm tra sức khỏe của mình.
Anh chồng cũng nghe lời đi khám thì anh nói với tôi chỉ vì anh làm việc nhiều quá nên dẫn đến suy nhược cơ thể. Vậy mà tôi còn tưởng tượng vớ vẩn cảnh chồng mình bị bệnh nan y hay đại loại thế như vậy chắc tôi sẽ không sống nổi. Vì tôi yêu anh nên không muốn anh nên khổ.
Hằng ngày anh vẫn chăm sóc tôi như hồi mới yêu, tuy nhiên giờ đi mỗi khi quan hệ thì anh ấy lại sử dụng bao cao su, làm tôi cảm thấy rất buồn lòng.
Hôm đó, khi 2 vợ chồng đã tắt đèn đi ngủ, tôi bèn hỏi nhỏ anh: Anh chưa muốn có con à, sao cứ dùng bao mãi thế? - Chúng mình cứ kế hoạch vài năm đi vợ, anh muốn vợ chồng mình vui vẻ dành thời kì cho nhau đã.
Nghe tôi nói vậy chồng mỉm cười đồng ý, nhưng thú thực tôi cũng khá lo vì anh ấy thường xuyên bỏ cuộc giữa chừng làm cho bản thân mình cảm thấy rất bất an. Nhưng hai vợ chồng tôi điều cố gắng mỗi ngày để cả hai điều cảm thấy vui vẻ.
Chồng tôi thông báo với bố mẹ chồng chuyện sẽ kế hoạch sinh con phải ông bà cũng không giục nữa. Tôi cũng may mắn vì nhà anh có hai anh trai nữa, con cháu cũng đề huề nên ông bà không còn thúc giục vợ chồng tôi siunh con. Tôi còn nhớ hôm đó ngày tôi được công ty xét tăng lương, tôi rất vui và đã đi mua tặng chồng một cái ví da xịn.
Chiều về hí hửng định khoe chồng nhưng chẳng thấy anh ấy đâu. Tôi đoán là anh ấy đi tập thể hình phải lặng lẽ lấy ví của anh ấy, lấy ảnh chúng tôi chụp chung cũng như tiền để bỏ qua chiếc ví mới. Cái ví cũ của chồng đã bị rách và xước hết rồi.
Tôi cẩn thận bỏ hồ sơ ra cũng như vô tình nhìn thấy một tờ giấy khá nhàu nát, xếp thành khá nhiều nếp. Tôi tò mò giở ra xem cũng như rồi như đứng hình… Đó chẳng bắt buộc tờ kết quả xét nghiệm của tôi 2 năm trước sao?
Trong tờ giấy có ghi rõ là không có khả năng có con hoặc nói đúng hơn là vô sinh. Tôi toát hết mồ hôi, xây xẩm mặt mày, người run lên cầm cập. Trong đầu hiện lên hàng nghìn thắc mắc vây bủa: “Tại sao anh ấy lại giấu mình? Tại sao biết mình bị vô sinh mà anh ấy vẫn cưới, vẫn vui vẻ yêu thương chăm sóc như chưa có chuyện gì? Suốt mấy năm anh ấy chịu đựng 1 mình sao? phải làm sao đây, tôi phải làm cho sao đây?”.
Tôi sợ hãi khóc như điên dại và không dám tin vào điều mình thấy được, tôi cứ ngồi thế, bất động không thốt buộc phải lời. Tôi run rẩy trả lại mọi thứ trong ví vào vị trí. Cố lết thân xác xuống bếp nấu cơm, nhưng tâm trí mình không thể tập trung vào bất cứ điều gì.
Giờ đây tôi phải làm sao để mỗi khi lên giường ngủ cùng chồng mình mà để anh ấy không cảm thấy tội lỗi, mặc cảm trước tôi? Rồi vợ chồng tôi phải nói sao để cho gia đình hai bên hiểu được nỗi khổ mà 2 vợ chồng tôi đang phải gánh chịu.
Click Để Hiện Icon ChatClick Để Hiện Icon Chat